Paris bình dị sau khủng bố tháng 11 (2015)

Đây là bức hình mình thích nhất, chụp buổi sáng đầu tiên khi vừa đặt chân tới Paris, ở quán cafe gần nhà trọ ở Quận 15. 
Ghé Paris đúng 2 tuần sau vụ khủng bố tháng 11, cũng hoang mang nhiều. Ai cũng hỏi khùng hả mà đi Paris dịp này, bạn bè mình thì gần như cancel hết chuyến đi Châu Âu mua sắm dịp Noel này, nhưng mà tính mình ghét nhất việc đã lên kế hoạch rồi mà phải cancel, vì bất cứ lí do gì. Kệ nên mình vẫn đi, và trấn an bản thân rằng sẽ vui theo cách của mình! 
Vậy mà hạ cánh xuống Paris, không cần check in hải quan luôn 😳 mình mới bụng bảo dạ "tiên sư bọn này khủng bố mà không chừa nhỉ" 🙄. Mất 2p để lấy hành lí rồi ra xe chờ tài xế tới đón. Lát sau mình mới nhớ ra là do chuyến bay của mình bay từ Mỹ về, transiy ở Iceland nên khi vào Iceland họ đã đóng dấu mộc hải quan cho mình rồi, hehe. 
Vào tới Paris thì thích dã man vì vắng vẻ, lần đầu tiên mình thấy Paris vắng vậy, như mùng 1 Tết ở nhà mình ấy. Trời mát mẻ nắng hưng hửng, người Pháp vẫn tràn ra phố cafe vỉa hè như chẳng hề có sự sợ hãi nào tồn tại cả. Thong thả ôm chó, đủng đỉnh uống cafe, đọc báo. Phố xá cũng đẹp hơn bình thường, chợ giáng sinh vẫn tấp nập và tuyệt nhiên đi tàu đi bộ không gặp mấy bản da đen với Ả Rập thất nghiệp đi móc túi hay chèo khéo, lừa đảo như mọi lần. Thay vì 1m2 có hai thằng ăn cắp như mọi lần thì giờ có 3 anh công an ôm súng ống đạn dược sẵn sàng hô là bắn ;)). Mình thấy rất excited vì nói thật ở VN mình chưa thấy công an ôm súng mặc áo chống đạn hầm hố như vậy ngoài phố bao giờ hehee :P 
Kể thật là lan man, nhưng chỉ muốn nhắc nhở bản thân bài học của dân Pháp sau chuyến đi này, đó là người khác càng đe doạ, càng làm khó, càng muốn mình sợ hãi thì mình càng phải vượt qua những điều ấy, và bình thường nhất, tự tại nhất có thể. 
Cuộc sống chỉ có một, và thật buồn tẻ nếu mỗi ngày thức dậy phải sống trong sợ hãi hay đau khổ, vì bất kì điều gì ☺️ 
Yêu Paris những ngày cuối thu như thế này. Một vài ảnh khác mình chụp từ máy Fujifilm: 











1 comment: